trochoi ma
2024-05-19 10:35:16 - Lượt xem: 889



trochoi ma

Tôi cứ nhớ mãi về cô bán hàng trên ghe hàng của tôi năm xưa, người phụ nữ hiền lành, đôn hậu, tuy cuộc sống cũng còn những lận đận gian truân nhưng nụ cười chẳng bao giờ vơi trên đôi môi. Cô nhân từ, nồng nhiệt, nếu ai đó không có tiền thì cô bán “chịu” (chịu: bán thiếu, trả tiền sau), khi nào có tiền thì trả lại cho cô. Những chiếc ghe hàng ấy đã gắn bó với xóm của tôi và những xóm xa xôi khác ở dọc dòng sông vùng Tây Nam bộ suốt một chặng đường dài, đến tận bây giờ. Tôi lớn lên, đi xa, mang theo trong tim bao ký ức về những chuyến ghe hàng xưa ấy. Tôi thầm cảm ơn những chiếc ghe hàng vì đã góp phần nuôi tôi cả “xác” lẫn “hồn”, để giờ đây, tôi vẫn đau đáu hướng về miền quê yêu dấu ấy!trochoi ma