binhluan 90p
2024-06-01 19:15:23 - Lượt xem: 677



binhluan 90p

Chúng tôi vào miền Nam, trải qua nhiều trận đánh khốc liệt. Mấy lần tưởng chết mà vẫn giữ được mạng. Đúng hơn là những lời cầu khấn của gia đình đã đến tai ông bà tổ tiên nên chúng tôi được phù hộ. Cứ nghĩ thế đi cho nhẹ người. Đến khi đến số thì cũng được quây quần với ông bà, được hãnh diện kể với ông bà rằng mình chiến đấu anh dũng thế nào để không thẹn với tổ tiên. Quân ta tiến dần về Sài Gòn. Ai cũng mường tượng ra chiến tranh sắp kết thúc rồi, địch thù sắp thua rồi. Chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi là độc lập tự do sẽ đến. Chúng tôi được lệnh hành quân khẩn trương, ngày nghỉ đêm đi. Một đêm như mọi đêm, chúng tôi giữ hàng lối hành quân trong yên lặng. Tin truyền xuống báo đây là đoạn đường nguy hiểm thường xuyên bị địch tập kích, máy bay lúc nào cũng có thể tấn công nên mọi người phải ở trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Nghe nói nhiều chiến sĩ ta đã hy sinh ở dây rồi. Chúng tôi lúc đó cảnh giác cao độ, dỏng tai lên nghe ngóng từng động tĩnh. Tiếng nổ rộ lên từng chặp. Đúng là địch tấn công mày ơi. Anh Hiên chỉ kịp nói thế rồi kéo tôi vào gốc cây bên đường. Một quả bom nổ ngay gần. Tai tôi điếc đặc. Khi đợt tấn công đi qua, tự dưng mùi hoa bưởi ở đâu tỏa ra dìu dịu. Đúng loài hoa anh Hiên thích. Mà sao anh không nói gì? binhluan 90p