bongdaso66
2024-05-23 05:00:09 - Lượt xem: 259



bongdaso66

Tôi không đáp lại. Anh Hiên cũng có bóng hình thân yêu nhung nhớ ở làng. Anh không biết bóng hình của tôi là ai vì tôi chỉ yêu thầm cô ấy. Chính là Lý, người duy nhất tôi chưa dám ngỏ lời. "Mà anh Hiên ơi, em không để ý lắm, không biết Lý có ra tiễn không anh?", tôi cố nói dối để anh không nghi ngờ. "Có, nó đứng khóc ở chỗ cây bưởi. Tao có ra tạm biệt. Khổ, đêm qua khóc như thế mà giờ vẫn còn nước mắt. Mày biết không, tao chạm vào môi nó, mềm lắm mày ạ. Biết bao giờ mới được chạm vào lần nữa. Nó còn đưa tao cái khăn đây này". Tôi chẳng nghe rõ anh nói gì nữa, chỉ nhớ như in tiếng nấc to của mẹ. Nó hòa cùng nhiều tiếng nấc của nhiều cha mẹ trong làng. Nó hòa vào hương hoa bưởi. Mùi mồ hôi và vị nước mắt mằn mặn. Bình thường có bao giờ khóc thế đâu. Chiến thắng rồi còn về con ơi. Tôi chỉ nhớ thế thôi.bongdaso66